Tại cổng Thiên Đàng... ....
-"Tên Thánh nhà ngươi là gì?...Trước khi chết, nhà ngươi có tội vạ gì mà chưa kịp ăn năn hối lỗi không?"
-"Dạ thưa ngài, tên Thánh con là Giuse...và con chỉ có một điều bứt rứt là...trước đây con đá banh cho đội banh Nhà Thờ Thánh Giuse, và vì con chỉ muốn đoạt giải cho đội Thánh Giuse, cho nên trong trận đấu con đã cố ý chơi xấu "ăn cắp trứng gà",... "oọc-giơ",...đã vậy mà còn ăn gian dùng tay chận bóng nữa... may mà trọng tài không trông thấy, cho nên cuối cùng thì đội banh Thánh Giuse đã đoạt giải vô địch... nhưng bây giờ thì con lại thấy hối hận lắm ... vì lúc đó con đã không sống ngay thẳng thật thà..."
-"Ấy... không sao, chuyện đó chuyện nhỏ mà, ...thôi, ...nhà ngươi cứ việc vào đi..."
Rồi cánh cửa Thiên Đàng từ từ mở rộng... Mừng húm, vì thấy mình không phải bị đưa xuống lửa luyện tội mà được vào Thiên Đàng thẳng cẳng... chàng ta liền vội vàng đưa chân qua cửa thật lẹ, vừa lớn tiếng cảm ơn:
-"Dạ, con đội ơn ông Thánh Phêrô lắm lắm ạ...!" Lúc đó ông Thánh giữ cửa mới hắng giọng:
-"Này, nhỏ tiếng xuống một chút, vào lẹ lên... Thánh Phêrô đang bận nghỉ trưa...còn ta đây là Thánh Giuse, chỉ coi cửa tạm cho Ngài trong lúc này thôi đấy!... ..."
************
Một vị Giáo Hoàng và một Luật sư cùng vào Thiên Đàng ,cả hai đều được bố trí chổ ở cẩn thận.Sáng hôm sau từ cửa sổ chung cư nhà mình nhìn xuống,vị Giáo Hoàng rất đổi ngạc nhiên khi thấy ông Luật sư hôm qua đang nằm xem báo trong một khu vườn của một ngôi biệt thự sang trọng,kề bên là một hồ bơi nước trong xanh.
Vị Giáo Hoàng đi gặp Thánh Phê-Rô và than phiền vì mình đã suốt đời phung vụ Hội Thánh mà lại được đối xử bất công như thế.Thánh Phê-Rô giải thích:" Ôi! Giáo Hoàng trên đây thì rất nhiều,nhưng Luật sư thì từ trước đến giờ chỉ có mỗi một mình ông ấy "
*************
Một linh hồn bay đến cổng thiên đàng. Thấy người ta cho qua cổng tất cả những người có vợ, anh ta vênh mặt đi thẳng vào. Thánh Phêđrô chặn lại hỏi:
- Anh có vợ chứ?
- Tất nhiên, tôi lấy vợ những hai lần! - anh ta tự hào đáp.
- Thế thì cút! Ta chỉ cho qua những kẻ bất hạnh chứ không phải những thằng ngu!
*******************
Có một nhà Kinh Thánh lỗi lạc, ông nói gì cũng dùng lời Kinh Thánh mà nói. Đức Giám Mục nghe nói thế bèn gởi một linh mục đến điều tra. Vị linh mục đến trước nhà nhìn qua cánh cửa hé mở thấy nhà Kinh Thánh đang ngồi nhậu nên đứng ngoài quan sát. Bỗng dưng một giọng đàn ông ngà ngà lên tiếng:
- Này bà, họ hết rượu rồi. (Ga 2:3)
Bà vợ đáp:
- Ngày nào cũng nhậu hết. Ông muốn mua thêm mấy lon bia nữa hả?
Nhà Kinh Thánh:
- Một hòm bia (Xh 25:10)
Bà Vợ trợn mắt:
- Một hòm bia lận hả? Ngày mai lấy tiền đâu mua đồ ăn cho con chứ.
Nhà Kinh Thánh nửa tỉnh nửa say:
- Đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy. (Mt6:34).
Bà vợ cằn nhằn:
- Ông thì không lo, nhưng tôi lo. Tôi không đi.
Nhà Kinh Thánh:
- Đi mau lên (1Sam9:12). Đưa chân đá lại mũi nhọn thì khốn cho ngươi! (TĐCV26:14)
Vị linh mục đứng ngoài kinh ngạc: !!!???
*************
Ba ông thầy dòng đi thành phố về, dọc đường ghé vào một quán nhỏ ăn trưa. Quán hôm ấy chỉ có thịt luộc, cá kho và rau muống chấm mắm ớt.
Một thầy nổi hứng đề nghị :
- Hễ ai đọc được câu Kinh Thánh chỉ về món ăn nào, thì ăn món đó. Hễ ai không đọc được thì phải chờ người khác ăn xong mới được ăn. Hai thầy kia nổi máu anh hùng, chịu liền.
Thầy thứ nhất thấy đĩa thịt liền đọc :
- “Mọi động vật sẽ là thức ăn của ngươi”. Đọc xong, thầy kéo đĩa thịt về phía mình.
Thầy thứ hai thấy đĩa cá vội tiếp luôn:
- “Cầm năm chiếc bánh và hai con cá, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho …” Thầy vừa đọc vừa kéo đĩa cá kho về phía mình, đắc thắng.
Đĩa rau muống còn đó. Ai nấy đều nặn óc cố nghĩ ra câu Kinh Thánh nào nói đến rau muống. Bỗng thầy thứ ba mỉm cười, một tay cầm chén nước mắm, một tay bốc rau luộc chấm vào mắm, vừa đọc vừa vẩy vào hai thầy kia :
- “Lạy chúa, xin dùng cành hương thảo rảy nước trên tôi, thì tôi được sạch !”
Hai thầy bị vẩy nước mắm la toáng lên, và vội vàng đi lau rửa. Thầy thứ ba còn lại, ung dung… xơi hết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét