ĐÂY CHỈ LÀ TRANG BLOG CÁ NHÂN,KHÔNG ĐẠI DIỆN CHO TÔN GIÁO HAY ĐOÀN THỂ NÀO.CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ VÀO XEM

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

CHUYẾN XE MA



( chuyện bây giờ mới kể thật 100%)

Tôi nhớ thời điểm đó vào năm 2000, lúc đó bố tôi có một hợp đồng lớn cung cấp tranh vẽ cho một khách sạn sang trọng sắp khai trương trên Đà Lạt, Công việc quá gấp rút cho nên ông đã đưa tôi lên đó ở 1 tháng để giúp ông trong việc vào khung tranh và làm một số việc lặt vặt, ngày hôm sau tôi bắt tay vào công việc, nơi tôi làm là một xưởng mộc cách chỗ ở khoảng 25 cây số, Bố tôi đã thuê họ làm khung ở đó, tất nhiên tôi được trang bị một cái xe máy cà tàng để tự thân vận động, công việc thì cũng chẳng vất vả gì chỉ là lắp tranh vào khung miễn là cẩn thận đừng để nó bị trầy là được, trong xưởng mộc có vài anh chị cùng làm, quê thì đủ nơi nhưng họ làm ở đó cũng đã lâu, và trong lúc làm việc họ hay kể đủ các loại thứ chuyện để không khí thêm vui vẻ, nhưng có câu chuyện mà làm tôi rởn da gà đó là họ khẳng định rằng con đường mà tôi hay đi họ đã nhiều lần gặp ma, đó là một thiếu nữ bị tai nạn trên đoạn đường này, rồi còn nhiều câu chuyện khác nữa đại loại như sự xuất hiện những chiếc xe ma …vv, tôi thì không phải là thằng yếu bóng vía nhưng theo cái cách họ kể tôi cũng thấy gai người, nhưng rồi tôi nghĩ chắc họ trêu mình cho vui.
Thế rồi một ngày nọ tôi mải làm cố để xong nốt số khung còn lại, đến khi xong thì cũng đã quá giờ, mọi người đã về hết, tôi mải móng rửa tay chân rồi ra cửa để dắt xe về thì phát hiện nó bị xịt lốp, tôi bối rối, giờ làm sao mà về được, còn một anh ở lại trông Xưởng nói tôi ra ngoài đường bắt xe, ở đường này xe dù nó hay chạy qua lắm, thế là tôi làm theo.
Lúc đó gần 6h tối, sương mù bắt đầu xuống tôi thấy lành lạnh trong người, chợt những câu chuyện ma mà mọi người hay kể nó lảng vảng hiện về, thông reo vi vút, nếu bạn đã một lần nghe thông reo mà trong cái không gian u tối, lạnh lẽo, và hoang vắng thì sẽ thấy nó đáng sợ thế nào, biết sao bây giờ phải cố thôi, và may quá vài phút sau có một chiếc chạy đến, tôi đưa tay ra hiệu, nó tấp vào lề đường gần chỗ tôi đứng. Một chiếc toyota 16 chỗ đời khá cũ, người ngồi cũng đã đủ nhưng cố thì vẫn ngồi thêm được, mọi người trên xe nhìn tôi với ánh mắt lạ lắm ma quái thế nào ấy, tôi chen vào góc cuối cùng của xe, lão tài xế hỏi tôi đến đâu, tôi nói khi nào gần đến tôi sẽ nói, rồi tôi thiếp đi lúc nào không biết, đột nhiên có tiếng giựt mạnh, tôi mắt mở mắt ra nhìn xung quanh, trời ơi!!! Không một ai trên xe!! Tôi nhìn lên phía cabin không thấy lão tài đâu, nhìn sang hai bên đường và nhận ra chiếc xe mình vẫn đang chạy chầm chậm, thôi chết rồi hay mình đang trên một chuyên xe ma như mọi người đã kể. Tôi lạnh toát người, và như phản xạ tự nhiên tôi hét toáng lên! Trời ơi ma ma ma..
Chợt có tiếng thều thào phía sau xe vọng lên.... " ma cái đầu ông á ! xe chết máy rồi xuống phụ đẩy cái coi".

 ( Facebook )

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

HÈ VỀ BÊN NÚI TƯƠNG KỲ






Ảnh chụp tại Đền Thánh Đức Mẹ Bãi Dâu Vũng Tàu




ĐẠO NÀO TỐT NHẤT ?

Ghé một cửa hàng gần bến xe chợ Lớn (đường Lê Quang Sung, quận 5, TPHCM) mua đồ, bất chợt nhìn chú chăm sóc mẹ, thật cảm động. Chú đặt mẹ ngồi trên ghế cao, thức ăn đựng trong chén inox, dùng muỗng, có ghế cao bên cạnh, tiện cho mẹ dùng bữa chiều. Còn chú, ngồi chồm hổm dưới lề đường, bốc tay ăn trong cái chén sành. Bữa ăn đơn sơ. Hai mẹ con trò chuyện vui vẻ.
Chợt có người bên phía bến xe gọi, chú bỏ chén, lấy vội chiếc xe đẩy hàng, băng nhanh qua đường... Bà gọi theo: "Qua đường cẩn thận con! Lát về, mệt, uống chung ly nước với mẹ!". Tiếng "Dạ" của người con đáp lại khi chú đã sang bên kia đường.
Chị bán hàng cho biết, bà đã 93 tuổi rồi. Cuộc sống nghèo, thiếu thốn nhưng hai mẹ con tình cảm lắm. Con trai rất có hiếu với mẹ.
Ngoài đường, dòng xe ngược xuôi qua mau, dòng đời cũng vậy. Nhưng đâu đó vẫn còn nhiều điều ấm áp đọng lại.


NGOC TUONG ( Facebook )


XIN THƯA,ĐÓ LÀ ĐẠO LÀM NGƯỜI !

LB: chỉ một tiếng " DẠ " hơn hằng tạ lời kinh ( blogger michelluong )

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

GÌ CŨNG ĐẸP

Người đã đẹp sẵn thì trong hoàn cảnh nào cũng đẹp
 Nắng cũng đẹp
Mưa cũng đẹp
Vẫn hiên ngang sau cơn bão
Năm 1982.Cha chánh xứ vẫn còn là thanh niên,bức tượng Chúa trong hình đã đưa sang nhà Xứ,thay vào đó là bức ảnh Đức mẹ Hằng Cứu Giúp cho đến nay và chiếc bàn Rước Lễ trên Cung Thánh đã không còn nữa.

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

NHỘT QUÁ !

Cha mới lên ngôi giáo hoàng mấy ngày mà chúng con thấy nhột quá. Báo đài càng khen cha nhiều chừng nào, chúng con càng nhột chừng đó. Chúng con không thể nào bịt miệng được báo đài. Chúng vớ được đức tính lạ, chúng ra rả suốt và dù một người có đui điếc thế nào, cứ nghe, cứ đọc bài vở về cha thì họ không thể nào không so sánh chúng con. Này nhé:
Cha đi xe buýt, chúng con đi xe hơi xịn. Quận lỵ chúng con không có đường xá tốt để đi, chỉ cần đi xe hai bánh là được rồi, nhưng chúng con cũng thượng lên xe 4 bánh, lại còn thích mua xe Đức. Chưa mua được xe Đức lòng còn ấm ức. Khi xuống xe, lại có người chạy nhanh xuống mở cửa. Chúng con chẳng mắc cở gì cha ạ. Kệ, giáo dân cày bừa thì đó là việc của họ, chúng con lo việc trên trời!
Cha ở nhà tầm thường, chúng con ở nhà cao cửa rộng. Khi mới chịu chức, mới đi xứ, việc đầu tiên là chúng con xây nhà thờ, nhà xứ. Của đáng tội, giáo dân thương chúng con lắm, chúng con chỉ cần đăng đàn khơi lên niềm tự hào có một giáo xứ đẹp là bổn đạo người giúp công, người giúp của, chúng con có cơ ngơi tốt đẹp. Kệ, có thực mới vực được đạo. Chúng con khổ cực lâu rồi.
Cha tự nấu ăn, chắc cha có nhiều nữ tính, đàn ông chúng con không ai vào nhà bếp. Bà bếp phải thay đổi món thường xuyên mà cha ơi, không nói, các bà giáo hữu cũng tự động đến nấu. Đồ ăn chúng con ăn không hết. Chúng con chưa có văn hóa từ chối. Cha trốn các bữa tiệc linh đình, dùng thì giờ đó để đi thăm giáo dân nghèo. Còn chúng con... ai quên mời là khốn cho họ!
Cha ngồi ở hàng cuối, khi nào đi họp chúng con cũng ngồi theo phẩm trật. Quen rồi cha ạ! Thói quen làm nên cá tính. Con đứng hạng nhất trong giáo xứ thì phản xạ tự nhiên của con là lên ghế nhất. Xuống ngồi hàng dưới là phản đổi cả một phong cách sống... Khó quá cha ơi! Ngựa theo đường cũ! Với lại thói quen này không có trong bản chất. Bây giờ mà con giả bộ xuống ngồi hàng cuối, chính con cũng cảm thấy lúng túng.
Cha tự làm lấy hết các công việc. Tự điện thoại (không nhờ thư ký) đến văn phòng cha giám tỉnh để chào cha giám tỉnh. Chúng con có thư ký làm hết. Với lại nhiều khi chúng con cũng không nghĩ đến chuyện chào thuộc cấp, họ phải đến chào mình trước.
Không phí phạm, cha dặn em ruột của cha ở nhà, đừng qua Rome dự lễ lên ngôi của cha, cha dặn các giáo hữu Á Căn Đinh đừng qua Rome , để dành tiền đó cho người nghèo. Chúng con gởi giấy mời khắp xứ, khắp tỉnh hết cha ơi. Ai không đi dự là chúng con vô sổ đen. Chờ đó... Rồi thì thuộc hạ chúng con làm việc rất sáng tạo, họ nghĩ đủ cách làm vui lòng khách đến, làm vừa lòng khách coi. Lắm lúc chúng con cũng bắt chước vua Tàu, mình ngồi trên ngai chễm chệ xem bọn con nít múa. 10 năm, 25 năm, 50 năm... một đời một lần, không làm thì còn dịp nào để làm? Tốn kém là chuyện nhỏ cha ạ. Chúa Giêsu cũng có nói người nghèo thì lúc nào cũng còn đó... Còn vuột dịp 25 năm uổng lắm cha ạ! Giáo xứ kia còn làm hoành tráng hơn con nữa đó. Với lại con cũng không biết có sống thêm 25 năm nữa để làm 50 năm không. Cha thông cảm nhé.
Cha tự trả tiền phòng. Chuyện lạ với chúng con! Các đại gia trong giáo xứ dành làm hết mấy chuyện này, không có đại gia thì trung gia, không trung gia cũng tiểu gia. Chúng con quen rồi, gần như không bao giờ xuất tiền riêng để chi vào một việc gì hết. Chuyện này không có trong văn hóa tiêu pha của chúng con. Đi ăn, đổ xăng, mua thuốc lá, mua rượu, mua đồ lặt vặt... trừ khi chúng con đi một mình; một khi chúng con đi chung với người thứ hai thì không bao giờ chúng con móc ví hết. Tụi chúng con tối thiểu một người cũng có vài điện thoại cầm tay, vài iPod... Không nhận giáo dân cũng dí vào tay, cái này đời mới hơn này, cái này nhiều chức năng hơn nè... Con mà dùng quà của ai thì người đó hân hạnh, mừng lắm lắm, từ chối sao đành. Chúng con lại nghĩ từ chối là chạm đến đức ái.
Cha có óc hài hước. Hài hước là đặc nét của người có óc thông minh cao độ. Không dễ cha ơi! Con không được thông minh, con không dám cười trước người khác. Lâu dần không cười thì thành nghiêm, đừng ai giỡn trước mặt con. Cha ơi, chúng con có những người không nhếch được một nụ cười, đến mức giáo dân thầm thì sau lưng, ai bắt cha đó đi tu mà trông khổ ải thế. Chẳng ai hết nhưng chúng con không vượt lên được số phận, bởi vì chúng con nghĩ số phận bắt mình đi tu!
Có một chuyện con chưa hiểu cha ạ. Khi vào y khoa, phải thi tuyển rất khó, phải là những người rất giỏi mới đậu; nhưng khi ra hành nghề, tìm một bác sĩ giỏi rất khó cha ạ. Muốn vào chủng viện cũng phải có một trình độ thông minh, thánh thiện trên trung bình nào đó, nhưng khi ra làm cha, tìm một cha giỏi và thánh thiện thì cũng khó như Diogène đốt đuốc ban ngày đi tìm người. Vì sao cha vẫn giữ thông minh và thánh thiện lâu như vậy, đó là câu hỏi mà khi có dịp con sẽ hỏi cha. Con biết cha sẽ trả lời cha dùng thông minh thánh thiện của quả tim. Nhưng chúng con, chúng con cũng có những người có quả tim tốt vậy mà sao giáo dân than phiền rằng họ không có được một mục tử thánh thiện.
Cha đơn giản, chúng con rắc rối cầu kỳ. Chúng con vừa chịu chức là bố mẹ chúng con - dù còn trẻ - đã vội lên chức ông cố, bà cố và họ thích lắm vì được vị vọng, được nhiều bổng lộc. Chính chúng con cũng chưa hiểu vì sao có văn hóa lên chức cố như vậy. Cha là linh mục chứ cha có phải là cha gia đình đâu mà cha mẹ lên chức ông bà cố có cháu, có chắt.
Cứ mỗi lần cha đi ra ngoài, gặp gỡ ai đó là mỗi lần cha tạo một sự kiện mới. Hôm thứ bảy 16-03-2013, cha đi gặp 3000 ký giả, ngay lập tức họ khen cha là bậc thầy của truyền thông. Được ký giả Tây phương khen không phải dễ. Họ không có văn hóa nhận phong bì. Họ là những người bỏ lên bàn cân cân từng chữ trước khi hạ bút và họ khen ngay “cha đã tìm đúng chữ để nói chuyện với ký giả.”
- " Từ khi Đức Giáo hoàng Bênêđitô từ chức, các bạn có nhiều việc để làm hen, tôi cám ơn các bạn đã làm việc rất chuyên nghiệp." 
Xong! Thu được cảm tình rồi (biết nghĩ đến người khác trước...)! Sau 15 phút nói chuyện, cha được 3000 ký giả vỗ tay “Đức giáo hoàng muôn năm! Viva il papa!” đúng kiểu các buổi hòa nhạc rock! 
Được con cái thương rồi, cha như người cha nhắn nhủ con: “Nhớ nhé, chú ý đến sự thật, đến cái thiện, đến cái đẹp nhé. Chính lúc đó, lúc con cái đã lắng nghe, cha mới kể chuyện mật viện và lựa chọn tên Phanxicô: “Khi tình thế trở nên nguy hiểm vì số phiếu sắp đến bờ. Đến khi nguy hiểm thật sự, bạn thân của tôi là Hồng y người Brasil, cha Hummes, ngài ngồi bên cạnh ôm tôi thật lâu để nâng đỡ tôi: “Đừng quên người nghèo nghe”, tôi nghĩ ngay đến Phanxicô Át-xi-di, đến chiến tranh. Phanxicô là nghệ nhân của hòa bình. Và cái tên Phanxicô đến ngay trong quả tim tôi.” Và thế là cả phòng xúc động ngay lập tức.
Có hơn 3000 ký giả nhưng chỉ có hơn một trăm ký giả bốc thăm trúng để lên chào cha. Ai có vẻ như muốn quỳ gối là cha đỡ lên ngay, và cũng tỏ ra không muốn để bị hôn nhẫn.
Trọng kính cha, chúng con biết chúng con để cả đời cũng không học xong gương của cha. Xin cha ôm chúng con vào lòng, cầu nguyện cho chúng con.

De Mateo


Tác giả bài viết này là địch ở trong nhà ta ! Viết trúng ngay chóc .!

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

TẠM BIỆT SOEUR MARIE MAI HOA

Tạm biệt Soeur Marie Mai Hoa,tạm biệt Soeur với một lòng kính mến vô vàn.Soeur Marie đến với Cộng Đoàn Giáo Xứ Vũng Tàu và đã cống hiến hết tuổi thanh xuân của mình cho nơi đó.
36 năm phục vụ đã quá đủ để cho Soeur Marie in dấu ấn vào lòng mọi người mãi mãi.Chúc Soeur an lành trong nhiệm vụ mới.
Một số hình ảnh thân thương của Soeur Marie Mai Hoa khi còn ở giữa Cộng Đoàn chúng ta





Nguồn ảnh : Michel Luong
Mời xem thêm một số hình ảnh về Dòng SAINT PAUL VIETNAM nơi Soeur Mai Hoa thân yêu xuất thân





( Ảnh tư liệu )

CHIA SẺ LỜI CHÚA

1. Ghi nhớ: "Bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian."" (Ga 6, 34).
2. Suy niệm: Chúa Giêsu là bánh từ trời Thiên Chúa ban xuống cho nhân loại. Ai trong chúng ta cũng mong muốn được sống. Dầu vậy, chỉ khi được sống trong tình yêu và trong vòng tay yêu thương của Chúa Giêsu chúng ta mới đạt được hạnh phúc thật. Chính Chúa Giêsu đến đem cho nhân loại sự sống đời đời. Người nuôi dưỡng chúng ta bằng chính Lời hằng sống và chính thịt máu của mình. Chúng ta nhận được của nuôi ấy mỗi khi tham dự Thánh lễ.
3. Sống Lời Chúa: Siêng năng tham dự Thánh lễ.
4. Cầu nguyện: Lạy Chúa, chính Chúa là nguồn sống của đời con. Xin cho con biết siêng năng tham dự Thánh lễ để đón nhận nguồn sống cao quý này. Amen.


( Elyssa Tran )

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

TÌNH HUỐNG KHÓ XỬ


Giáo Hoàng vừa kết thúc chuyến nghỉ mát và đang trên xe limousin tới sân bay. Chưa bao giờ lái một chiếc xe như vậy, ông yêu cầu tài xế lái xe cho mình lái một lúc. Tài xế chuyển ra đằng sau và Giáo Hoàng cầm tay lái.
Khi bắt đầu phóng đến 90 dặm một giờ, Giáo Hoàng bị đội tuần tra giao thông bắt tạt vào lề. Người cảnh sát đi đến cửa sổ xe, nhìn vào trong một lúc, rồi nói:
- Đợi một lúc, tôi cần phải gọi điện.
Cảnh sát gọi điện và yêu cầu được gặp sếp. Anh ta báo cáo:
- Tôi đang xử lý một yếu nhân phạm luật và tôi muốn biết mình phải làm gì.
Sếp hỏi lại:
- Ai thế? Một thượng nghị sĩ chăng?
- Không, còn quan trọng hơn thế nữa.
- Đó là ngài thống đốc phải không?
- Không. Quan trọng hơn.
- Tổng thống?
- Không. Quan trọng hơn.
- Vậy thì tóm lại đó là ai mới được chứ?! – Đầu dây bên kia mất bình tĩnh la lớn.
- Tôi không biết! – Viên cảnh sát nói. – Nhưng Giáo Hoàng làm tài xế cho anh ta.


Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

LỄ TẠ ƠN 38 NĂM THỤ PHONG LINH MỤC

Sáng hôm nay (15/4/2013) vào lúc 5 giờ,cộng đoàn dân Chúa Giáo Xứ Vũng Tàu cùng hiệp dâng Thánh Lễ Tạ Ơn kỷ niệm 38 năm ngày thụ phong Linh Mục của Cha Chánh Xứ Phê-rô Trần Văn Huyên.





Cha phó An-Tôn Nguyễn Minh Trí đã có một bài giãng thật hay và thật cảm động về một Linh Mục trẻ của 38 năm về trước




Nguyên Cha phó Giuse Đinh Phước Đại từ bên Giáo Xứ Long Tâm Bà-Rịa cũng qua tham dự Thánh Lễ.Kế bên Cha Giuse là Cha Anphongso Khuất Đăng Tôn,cha là một con dân của GX Vũng Tàu.Hiện nay Cha đang là Cha Quản Hạt Cai Lậy(Tiền Giang).Cha Anphongso đã cùng một số Cha trong Hạt vượt hằng mấy trăm cây số để về tham dự.
" Đối với tôi,sống là ĐỨC KI-TÔ,và chết là một mối lợi "( Philips 1,21 )
Ông Vincent Đinh Văn Hiếu,Trưởng Ban Hành Giáo đang đại diện Cộng Đoàn Giáo Dân nói lên niềm tri ân đối với Cha Chánh Xứ
 Cha Chánh Xứ vui vẻ nhận lẵng hoa tươi chúc mừng
 và những tình cảm nồng nàn từ những đại diện ban ngành đoàn thể trong Giáo xứ
 Trong phần đáp từ,đầu tiên Cha Chánh Xứ nói lên lời cảm tạ đến các vị Linh Mục đã không quản ngại đường xá xa xôi đến tận nơi đây để cùng hiệp dâng Thánh Lễ Tạ Ơn
và cảm ơn Cộng Đoàn Giáo Dân đã cùng hiệp thông lời cầu nguyện

Cha xứ cùng các Linh Mục đồng tế chụp chung tấm ảnh kỷ niệm
cùng các nữ tu Dòng Phao-Lô Vũng Tàu
 các em Giáo Lý Viên và Ông Bà Quản
 Ca đoàn Seraphim
Ban kèn Micae
Sau Thánh Lễ,Cha xứ mời tất cả cộng đoàn cùng dự điểm tâm sáng chung




Hình ảnh : Michel Lương Hữu Phước
Xem tất cả ảnh tại ĐÂY ( Click vào chử ĐÂY )