Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011

NGƯỜI CÓ ĐẠO

 Biết ông là người có " máu mặt",chúng tôi hẹn gặp ông xin ông giúp chúng tôi một ít để mua chiếc hòm gổ rẻ tiền cho một cụ giáo dân nghèo khó trong Xứ vừa mới qua đời.Ông bảo " Tôi làm gì có tiền,bà xã cho vừa đủ xài trong ngày,tiền bạc bả giử hết.Nhưng các anh đừng đến nhà xin chi cho mắc công,chúng tôi chỉ ủng hộ những việc lớn thôi,như vừa mới mua bàn thờ cho Cha X,mua tượng Thánh cho Cha Y , chứ mấy việc " lôm côm " này chúng tôi không giúp đâu! "
Thôi thì...
Cầu xin Chúa soi xét và trã ơn cho gia đình ông bội hậu !
 Có một anh giáo dân nọ thích xum xoe bên các Cha,các Thầy.Hể có Thánh Lể đồng tế nào đông Cha,lắm Thầy là anh ta có mặt,tin tức về các buổi lể ở đâu anh cũng biết để đến,cứ y như là ma xó !
Hôm Giáo Xứ kỷ niệm ngày thành lập,tôi đã thấy anh ta đến từ rất sớm,ăn mặt trang nhã đứng cúi đầu chào mọi người với một nét mặt hết sức ngây ngô và trẻ con.Khi các Cha vừa đến là anh vội vã đến bên từng người,anh vuốt sống áo Cha này,anh phủi vạt áo Cha kia,anh giúp các Ngài thay trang phục hành Lể.Các vị chức sắc trong Giáo Xứ đầu tiên cũng cảm thấy khó chịu nhưng sau đó nhận thấy anh ta vô hại và đang làm những việc đáng lẽ các vị phải làm nên thôi không nói gì thêm nữa !
Sau Thánh Lể,các Cha và một số giáo dân được mời ở lại để dự tiệc,tôi thấy anh ta ngoài hàng rào nhà Xứ,đứng nhìn vào với một ánh mắt thèm thuồng đến tội nghiệp.Tôi chặn một vị quyền chức trong Xứ lại và hỏi vì sao không cho anh ta vào dự trong khi chổ ăn và đồ ăn còn thừa mứa lênh láng như thế kia.Ông ta cười: " Ôi ! thằng đó nó khùng mà! "
Tôi đi về,trong lòng xót xa...
" Phúc cho những kẻ biết thương xót,vì họ sẽ được thương xót " (Mt 5,1-12a)
Tôi đi theo các bà ra La Vang,miền đất Thánh thiêng liêng mà người giáo dân Công Giáo nào cũng muốn được đến một lần trong đời.Tuy không phải đến vào những ngày lể chính thức nhưng số lượng người đến viếng Mẹ La Vang cũng làm tôi kinh ngạc.Đông nhất là vào ban đêm,lúc khí trời mát mẻ,đoàn nơi này,đoàn nơi kia lần lượt tập trung lên khu vực tượng đài Mẹ để cầu xin khấn nguyện.Nhóm thì lần hạt,nhóm thì hát,nhóm đọc lời nguyện xin.Ai cũng nói to,hát to lên lời cầu nguyện như thể sợ Mẹ không nghe thấy được tiếng chúng ta trong muôn vàn âm thanh hỗn độn quanh Mẹ vậy !
Ngạc nhiên nhất là số lượng nước Thánh họ mang về để xử dụng.Người 10 lít,20 lít,kẻ 30 mươi lít,đem chất đầy dưới gầm xe.Tôi nói" Các bà sao mang nhiều thế?đây là nước Thánh,sao lại đem chất dưới gầm xe bẩn thỉu này và ngồi lên trên đó !Mang ít về để kỷ niệm thôi, dưới xứ mình cũng có mà ".Họ quay lại nhìn tôi như thể nhìn Giu-đa bán Chúa.
" Vậy mà nói mình là người có Đạo "
Chắc vậy !Có lẽ đức tin của tôi còn mõng dòn,học giáo lý chưa đủ để hiểu rằng Đức Mẹ mỗi nơi mỗi linh và nước Thánh mỗi nơi mỗi khác.
phuocluonghuu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét